A Tỳ Đàm - Lớp Zoom với Trung
www.tudieu.de

Giảng Về Kiếp - Kappa Kathā

Hòa thượng GIỚI NGHIÊM THITASĪLO
(www.budsas.org)
  1. LỜI TỰA
  2. KAPPA
  3. TỨ ĐẠI CHÂU
  4. KHETTA
  5. KIẾP THÀNH
  6. THẬP ÁC
  7. PHỤ BẢN

1 : LỜI TỰA

LỜI TỰA

Trong khi nhân loại trầm, thì các đạo giáo phải thăng. Do đó Phật giáo khắp năm châu cũng vương mình lên bằng một cách tự động, tự cường, không dựa vào sức mạnh chính trị hoặc vũ lực nào; hơn nữa Phật giáo chẳng bao giờ đem tiền tài ra mua chuộc ai cả. Trái lại, làn sóng Phật giáo đang tiến rất cao và lãnh một phần trách nhiệm tối trọng về sự cứu khổ hoặc diệt khổ cho nhân loại. Song vai tuồng ấy muốn được thực hiện đầy đủ chỉ cần một điều là khi nào toàn cả nhân loại nhận thức rõ rệt sự tồn vong tiến thối trong kiếp sống hằng ngày. Với sự cảm nghĩ rằng: văn minh vật chất Âu-Mỹ đã đến thời kỹ nghệ hóa cực thịnh, sáng chế ra nhiều đồ đạc tối tân, khiến cho bao người trên hoàn-vũ ưa chuộng và tận tụy hy sinh để mưu cầu, song song với sự ham thích. Cơ khí hóa lại còn đem đến cho nhân loại lắm nỗi đe dọa rất rùng rợn đó là nguyên-tử, khinh-khí, hỏa-tiển v.v... Tóm lại con người ở giữa bị dày xéo nặng nề, bởi bên nầy vật chất cám dỗ, đàng kia bị vật chất hiểm họa.

Than ôi! Tinh thần nhân loại phải bối rối, mình và người cả một đám bối rối, khi toàn xã hội đang mơ màng trong giấc mộng vừa lòng và trái ý đối với tài tình, danh lợi, đến đỗi không còn chút lương tâm hoặc đạo đức cá nhân, buộc lòng các xã hội phải tạo thêm nhiều tụng-đình, ngục-thất v.v...

May mắn thay! Nhờ có các nhà đạo tâm trí-thức, đã cảm thông cả hai phương diện là:

- Văn minh cơ khí sẽ đem con người đến chỗ đắm say tội lỗi trong vòng sanh tử luân hồi.

- Văn minh đạo đức sẽ đem cho con người đến chỗ tiến hóa, tạo cho họ những đức tánh, giảm bớt hoặc diệt hẳn tham, sân, si, không mê đời và không làm khổ cho đời, trái lại gội nhuần từ bi, hỹ xã đến mọi loài.

Thật vậy, các nhà đạo tâm sau khi thông cảm rồi cố gắng xây đắp bảo tháp và chánh điện Tam-Bảo. Tự đây cũng như các ngôi tháp hoặc chùa trên khắp thế giới.

Ngược lại giòng lịch sử, lúc đức Thế Tôn còn hiện tiền, vua Tần-Bà-Sa dâng chùa Trúc Lâm (Veluvana), ông bá hộ Cấp-Cô-Độc dâng chùa Kỳ Viên (Jetavana), đây là những trụ sở chính đào tạo con người hung tàn, bạo ngược trở nên nhân vật hiền lương, đức hạnh, người phàm đắc thành thánh nhân. Cụ thể như: Thành Xá-Vệ (Savatthi) tổng số dân cư 70 triệu đắc quả thánh nhơn hết 50 triệu, còn lại 20 triệu, đa số cũng nhờ ảnh hưởng tốt do Phật an ngự trước sau kể cả là 25 hạ tại Kỳ-Viên Tịnh xá, hầu hết nhiệt thành tín mộ, qui y Tam-Bảo, chung hưởng một đời sống hạnh phúc. Luôn cả vua A-Dục bên Ấn Độ, cũng như các nhà vua nhà Lý, nhà Trần xứ ta, đã đem Phật pháp phổ hóa cho muôn dân, khiến cả vua tôi chung hưởng cảnh thái bình thạnh trị.

Hạnh phúc thay cho nhân loại khi thấy một ngôi chùa tu đúng chánh pháp được xây cất, sẽ giảm đi ít nhiều những nhà hòa giải, nhà cải hối v.v...

Lợi lộc rất nhiều cho chúng sanh, vì chùa là cơ sở biểu dương chân lý, cũng là nơi đào luyện cán bộ đắc lực để phục vụ nhân loại sống theo đúng chơn lý vậy.

*

LỜI HỒI HƯỚNG

Pháp thí có quả báo thắng tất cả sự thí, tôi xin thành tâm hồi hướng đến các bậc ân nhân nhất là:

Cha mẹ - Thầy tổ - Quốc chủ - Chúng sanh.

Đồng tâm hoan hỷ, thọ hưởng phước báu nầy.

Mong thay!

Tỳ khưu GIỚI NGHIÊM
THITASĪLO BHIKKHU

NAMO TASSA BHAGAVATO ARAHATO SAMMĀSAMBUDDHASSA


GIẢI VỀ KIẾP (KAPPAKATHĀ)


PHƯƠNG PHÁP THƯỜNG TRỰC SANH MẠNG


Để được thâu nhiếp tâm đừng cho sa ngã vào trong hành vi ô trược, nên quán niệm đến điều tai hại là sự tiêu hoại cõi đời, kể như cái nhà, như cái hang hoặc như cái vực sâu của chúng ta phải sanh, phải nương gá, không thể trốn tránh khỏi điều tai hại ấy được.

Lẽ thường người ở trong cái nhà cửa khóa gài chắc chắn, rồi dễ duôi không nghĩ ngợi gì đến điều tai hại, chỉ tính việc ngủ cho đã, lơ đễnh bỏ mất chìa khoá, đến khi bị lửa cháy nhà, bỗng nhiên khiếp sợ rung rẫy mất hồn, chạy la kêu và chịu sự khổ nặng nề, cho đến khi bị thiêu đốt cháy tiêu toái trong đống lửa ấy. Có ý nghĩa ví dụ thế nào, tất cả chúng sanh trong thế gian, đang mê-sa đảng trí theo mọi trần cảnh, chẳng hề nghĩ tưởng gì về điều tai hại thường trực của sanh mạng, chỉ tính việc vui chơi thái quá, sái với hành trình của bậc trí thức, cũng như thế ấy.

Lẽ thường các hàng trí tuệ là những người có trí lự, thường lo thực hành trước khi dứt sanh mạng, hằng lo kiếm phương pháp, đặng lánh xa điều tai hại thường trực của sanh mạng luôn khi, không thả trôi cho sanh mạng luống qua và chạm phải tai hại ấy đâu.

Phương pháp để lánh khỏi điều tai hại ấy chỉ có một pháp thôi là: THANH HẠNH PHÁP (Sucarita Dhamma).

Thân thanh hạnh là:

- Không lấn hiếp và sát sanh hại mạng của mình hoặc chúng sanh khác.

- Không trộm cắp tài sản của người.

- Không gian đoạt vợ, chồng, con của kẻ khác.

Khẩu thanh hạnh là:

- Nói lời chơn thật, không giả dối.

- Nói lời hòa nhã, không đâm thọc.

- Nói lời hiền lành, không chưởi rủa, mắng nhiếc.

- Nói lời hữu ích và không uống rượu.

Ý thanh hạnh là:

- Không tham lam san đoạt của người đem về phần mình.

- Không cưu thù hủy hại kẻ khác.

- Không cứng rắn chống lại với chân lý, là biết tin cái nghiệp và quả của nghiệp v.v...

Nếu kẻ nào có pháp Sucarita nầy rồi, thì người ấy sẽ thành bậc trí thức, có tri kiến tốt, không để cho sanh mạng vấp phải điều tai hại vậy.

Nói về điều tai hại vắn tắt có hai cách:

- Tai hại không cố định thời.

- Tai hại phải cố định thời.

Tai hại không cố định thời là nói đến sự tai hại của chúng sanh trong hiện tại nầy. Trong mỗi quốc độ, xóm, làng chung sống cùng nhau, song chúng sanh có kẻ bị tai hại, có kẻ an vui tiến hóa, có khi ngày, tháng, năm nay kẻ kia bị tai hại, trái lại ngày, tháng, năm kia chúng sanh nầy có sự tai hại, v.v... không quyết định thì giờ, không quyết định chúng sanh, như thế gọi là tai hại không cố định thời.

Tai hại cố định thời la nói về tai hại thường trực tuổi thọ quả đất, lâu lắm mới có một lần; sự tai hại nầy vô cùng to lớn, nên cỗ nhân hằng nói rằng: "Phát khởi điều tiêu hoại, lửa cháy nước, cháy đất, cháy hoại kiếp (kappa)". Trong khi lửa cháy kappa ấy, tất cả chúng sanh ở trên quả địa cầu nầy bao nhiêu và ở trên sáu tầng trời Dục-Giới, luôn đến sắc giới gần Tịnh-Cư thiên (Suddhāvāsa), đều phải chịu điều tai hại ấy cả.

Đặc biệt chúng sanh nào dễ duôi không lưu tâm với pháp Sucarita, trong lúc ấy, theo lẽ thường thiện ác nghiệp và Sankhara phải chia chẻ phân biệt chúng sanh ra, nghĩa là chúng sanh nào tham lam, hành động ác nghiệp, chúng sanh đó bị họp thọ sanh trong thời kỳ ấy.

Chúng sanh nào hành động thiện pháp đứng đắn tốt đẹp, chúng sanh ấy được đi sanh trong chỗ thái bình an lạc, nhất là được sanh trong cõi Tịnh-Cư Phạm-Thiên v.v... chẳng bị lẫn lộn sanh chung với các chúng sanh đã tạo ác nghiệp đó đâu.

Như thế gọi là điều tai hại cố định thời.

Sự tai hại này càng tiến gần lại rồi, bởi vì mảnh đất mà ta và mọi người nương gá hằng ngày đây, có tên theo tuổi thọ là tiến hóa kiếp (bhadda kappa), được 5 vị Phật tổ ra đời trong một thời khoảng của tuổi thọ trái đất này, nay đã Niết-Bàn mất 4 vị rồi là:

- Đức Phật Câu-Lu-Tôn (Kakusandho)

- Đức Phật Câu-Na-Hàm-Mâu-Ni (Konāgamano)

- Đức Phật Ka-Diếp (Kaksapo)

- Đức Phật Cồ-Đàm (Gotamo)

Chỉ còn có 1 vị Phật tổ nữa là đức Di-Lặc (Ariya-metreyya) thôi, khi ấy thì đến thời kỳ lửa sẽ cháy kappa và chúng sanh sẽ bị tai hại.

Tiếng gọi là kappa và vấn đề lửa cháy kappa ấy sẽ giải như → sau đây.


Kappa Kathā→ KAPPA


A Tỳ Đàm - Lớp Zoom với Trung

© www.tudieu.de