A Tỳ Đàm - Lớp Zoom với Trung
www.tudieu.de

Giảng Về Kiếp - Kappa Kathā

Hòa thượng GIỚI NGHIÊM THITASĪLO
(www.budsas.org)
  1. LỜI TỰA
  2. KAPPA
  3. TỨ ĐẠI CHÂU
  4. KHETTA
  5. KIẾP THÀNH
  6. THẬP ÁC
  7. PHỤ BẢN

6 : THẬP ÁC

THẬP ÁC

Thập ác nghiệp phát sanh trong thế gian, không phải sanh theo thứ tự giống như thập thiện nghiệp mà trái lại sanh như thế nầy:

  1. Adinnādānā: Trộm cắp.
  2. Pānātipātā: Sát sanh.
  3. Musāvāda: Nói dối.
  4. Pisunāvādā: Nói hai lưỡi.
  5. Kāmesumicchācāra: Tà dâm.
  6. Pharusavācā: Nói lời độc ác.
  7. Samphappalapa: Nói lời vô ích.
  8. Abhijjhā: Liếc xem của kẻ khác, muốn đem về phần mình.
  9. Byāpāda: Cố ý hủy hại kẻ khác.
  10. Micchā diṭṭhi: Tà kiến, hiểu lầm, quấy cho là phải, phải cho là quấy.


Về thập thiện nghiệp pháp sanh như vầy:

  1. Lánh xa sự sát sanh.
  2. Lánh xa sự trộm cắp.
  3. Lánh xa sự tà dâm.
  4. Lánh xa sự nói dối.
  5. Lánh xa sự nói hai lưỡi.
  6. Lánh xa sự nói độc ác.
  7. Lánh xa sự nói lời vô ích.
  8. Lánh xa sự liếc xem của kẻ khác, mong đem về phần mình.
  9. Lánh xa sự cố ý hủy-hoại kẻ khác.
  10. Lánh xa sự tà kiến.


Hễ khi thập ác nghiệp phát sanh nhiều trong thế gian, thì con cháu của người một ngàn tuổi cũng bị giảm xuống năm trăm năm. Trong khi ấy có ba ác pháp cũng phát sanh lên nữa là:

1) Adhammarāgā: Luyến-ái sái với pháp điều: nghĩa là người có sự luyến ái trong cha, mẹ, chú, bác, cô, dì và anh em ruột của mình.

2) Visamalobha: Muốn được quá độ, muốn được bất kể pháp luật, nghĩa là cái không đáng cho ta cũng muốn, ở trong quốc độ kia lại muốn được vật trong quốc độ nầy, ở nơi xứ nầy lại muốn được vật nơi xứ khác v.v...

3) Micchā dhamma: Mong mỏi trong tà pháp, nói về sự thỏa thích của người nam với người nam, người nữ với người nữ.

Hễ khi cả ba pháp nầy phát sanh nhiều rồi thì con cháu của người năm trăm năm tuổi bị giảm xuống hai trăm năm chục năm; khi ấy người ta không mấy gì biết cung kính cha, mẹ, thầy tổ, bậc trưởng lão, tuổi thọ nó cứ bị giảm xuống còn một trăm năm.

Trong thời kỳ tuổi thọ con người còn 100 năm có vị Bồ-Tát tiền thân Phật Thích-Ca, từ cung trời Đâu-Suất-Bà, giáng sinh vào lòng bà Māyā, là chánh-hậu của vua Suddho-dāna tại thành Kapilavatthu.

Ngài xuất gia thành Phật. Đức Thế-Tôn nhập Níp-Bàn trong lúc đúng tám mươi tuổi. Có chú nguyện giáo pháp tồn tại năm ngàn năm. Bây giờ đây Phật giáo đã trải qua hết hai ngàn năm trăm lẻ bốn (2.504) năm rồi, tuổi thọ con người hiện tại đây giảm xuống còn chừng 75 tuổi thôi. Bởi theo sách cho tính như vầy: Cứ trải qua một trăm năm giảm xuống một tuổi.

Sự giảm thọ của chúng sanh đây chưa tột mức đâu, còn giảm xuống nữa, cho đến loài người chỉ có tuổi thọ mười năm, như lời Phật thuyết trong kinh Dīgha nikāya rằng:

Bhavissati bhikkhave so samayo yaṃ imesuṃ manus-sanaṃ dasa vassāyukāputtā bhavissati v.v...

Nghĩa là: Nầy chư Tỳ-khưu! Kế đến thời gian sau sẽ tới lúc con cháu những người nầy thọ mười tuổi, hễ khi người đời mười tuổi là thượng-thọ, phụ nữ 5 tuổi là vừa cho có chồng. Nầy chư Tỳ-khưu! Trong khi người đời mười tuổi thượng-thọ, thì mật sữa đặc, dầu nước mía, muối sẽ mất hết. Loài người sẽ ăn cỏ trường-diệp, lấy cỏ trường-diệp làm vật thực.

Cả thập thiện nghiệp tiêu vong hết, cả thập ác nghiệp phát triển. Những người hiếu kính cha mẹ cũng mất hết. Người đời bạo tàn không kể quấy phải, như loài súc sanh vậy, sẽ phát sanh. Sự tai hại to lớn trong thời kỳ ấy gọi là Satthantara Kappa (đao-binh-tai). Nghĩa là tất cả người trong thế gian bị tiêu hoại bởi khí cụ.

Trong khi phát khởi đao-binh-tai, thì loài người có khí giới đều nhau cả và thấy loài người đều giống nhau, như kẻ săn bắn thấy thú rừng. Nghĩa là cha mẹ thấy con, con thấy cha mẹ, khởi sự nóng nảy rượt theo chém nhau trong vòng 7 ngày chết tiêu cả. Trên mặt đất toàn là máu. Khi qua khỏi 7 ngày có số ít người chạy trốn thoát trong rừng vắng, hang sâu v.v... cũng ra kiếm gặp nhau, trong cả xứ chỉ còn sót vài ba người, khi gặp thì ôm hôn và nói lời nhỏ nhẹ với nhau, có tâm thương mến như anh em ruột.

Sự phát khởi Satthantara nầy, nếu tính từ khi Phật lịch từ 2504 năm nầy, thì chỉ còn 6.496 năm nữa là tới rồi (tính bằng lối trải qua một trăm năm, giảm xuống một tuổi, trong tổng số 9.000 năm từ lúc Phật ra đời).

Nói về các người còn sống sót lại, khi được gặp nhau thì nhóm bàn với nhau như vầy: Nhân loại sở dĩ tiêu hoại toàn cả thế giới như vầy chỉ bởi sự hành động ác pháp. Vậy thì chúng mình nên thực hành thiện pháp.

Giờ đây hành động bằng cách nào?

Chúng ta nguyện quyết tâm lánh xa sự sát sanh, bởi vì tất cả chúng sanh trong thế gian, toàn là muốn sống đều nhau cả, nếu ta giết kẻ khác, thì chúng ta ắt phải bị chết như họ chẳng sai.

Khi đã bàn tính như thế rồi thì cùng nhau cử hại sát hại sanh vật. Điều thiện nghiệp thứ nhứt được tái phát trong thế gian kể từ khi ấy. (Có chỗ khác nói: khi tất cả chúng sanh đã gìn giữ một điều thiện nghiệp rồi, có một đám mưa rất lớn, cuôn lôi tất cả tử thi xuống sông, biển, và có hoa quí rơi xuống rất nhiều.).

Do đó con cháu của những người 10 tuổi, sẽ được tiến hóa lên đến 20 tuổi mới chết.

Sau một thời gian lâu xa, số người ấy bàn nghĩ với nhau rằng: Chúng mình sở dĩ được tăng tuổi thọ lên đây là nhờ thực hành thiện pháp thế cho nên chúng ta hãy cố gắng thực hành thiện pháp cho nhiều thêm lên nữa.

Tất cả nhơn loại cùng nhau hành trì thiện nghiệp tuần tự cho đến tròn đủ cả 10 điều, khiến cho tuổi thọ cứ tăng tiến lên mãi, cho đến khi con người có tuổi thọ đến 8 vạn năm (Naya khác nói rằng: Tuổi thọ tăng lên đến một A-tăng-kỳ năm) rồi mới giảm trở xuống.

Nhân loại 8 vạn tuổi thì các nàng thanh nữ phải năm trăm tuổi mới vừa có chồng.

Bịnh tật của nhân loại trong thời kỳ ấy chỉ có 3 thứ là:

1) Muốn trong vật thực.
2) Ăn vật thực không được.
3) Sự tiều tụy thân thể.

Trong khi nhân loại có 8 vạn tuổi, cõi Diêm-Phù nầy là nơi phong phú to lớn, có thủ đô, xứ sở kế sát nhau, cách nhau chừng một khoảng con gà bay rơi xuống. Lại đầy cả người kiếm không thấy chỗ trống, tạm ví như chúng sanh trong địa ngục vô-gián, không thì như rừng cây sậy, hoặc như rừng cây dừng núi.

Xứ Bārānasī hằng ngày đây lúc ấy cũng dùng tên là hoàng thành Ketumatī.

Trong cõi Diêm-Phù nầy có 8 muôn ngàn quốc-độ. Nhất là quốc-độ Ketumanī, có một vị Đại-vương danh hiệu Sankha, sanh làm vua chuyển-luân-vương trong cõi ấy, làm lớn trên quả địa cầu, có bốn biển là ranh giới, ngài có quốc dân vĩnh-cữu, đầy đủ bảy báu.

Đến thời gian trải qua rất lâu, Đức Phật-Thế-Tôn hiệu Metreyya (Di-Lặc) sẽ ra đời. Ngài sanh vào làm con trong dòng Bà-la-môn to lớn nhất trong xứ Ketumatī ấy. Mẹ ngài tên Brahma Vāti, cha tên Subrahmā.

Thời ấy nhân loại trong thế gian đầy đủ sự an lạc, đầy đủ về mọi mặt, dường như chư-thiên ở trong các cõi trời.

Đức Phật Mettreyya tuổi thọ tám vạn năm mới nhập Níp-Bàn. Sau một ít lâu nữa, cõi đất (Bhadda kappa) chúng ta ở nầy sẽ tới tuổi bị lửa cháy làm cho tiêu hoại hết.

Bởi cớ ấy xin các hàng Phật tử hãy cố gắng thực hành thiện pháp cho đều nhau cả thảy đi, xin chớ bỏ qua.

Dứt Kappa Kathā vắn-tắt.



KIẾP THÀNH ←Kappa Kathā→ PHỤ BẢN


A Tỳ Đàm - Lớp Zoom với Trung

© www.tudieu.de